Thứ Ba, 17 tháng 1, 2012

KINH VĂN GIÁO LÝ - ĐẠO THÁNH ĐẤT VIỆT

.
Nhận tình mà chẳng đáp tình,
Hưởng sao trái ngọt lâu bền Trời ban.
Gái trai chẳng chịu gian nan,
Hưởng sao cảnh mát dịu êm ngọt tình.




Sống điêu, làm gian, cạn tình,
Đòi đời mặn ngọt với mình được sao ?
Làm người chẳng biết thấp cao,
Hỏi rằng nhân thế làm sao trọng mình.

.
Thánh thiện là thế nào đây ?
Tay cầm họng súng trả vay hận thù.
Vào chùa tranh cướp địa dư,
Tạo quyền lập thế từ bi kiểu gì ?

.
Cha mẹ Thánh thiện là chi ?
Gian manh sảo trá dậy gì cháu con.
Tố cha, triệt hại tình thân,
Mong con báo hiếu thiện nhân thế nào ?

.
Cha mẹ Thánh thiện làm sao ?
Gian manh sảo trá thế nào dậy con.
Hại người vì lợi, tham, thâm,
Nòi giống liệu thoát họa-hình được không  ?



................................................................


Công chức Thánh thiện sao đây ?
Khi làm những việc họa gây cho đời.
Vì tiền, quyền lực, ai ơi,
Bắt chấp tất cả miệng đời cười chê.
.
Kiếm tiền phi nghĩa thỏa thê,
Ma túy bệnh tật theo về cháu con.
Việc làm toan tính hại nhân,
Hồn thiêng báo ứng thâm luôn vào mình.
.
Sống đời vênh mặt bề trên,
Đương quyền đương chức bỏ quên tính người,
Hỏi rằng tiên tổ ở nơi
Cõi tâm linh có bị Trời phạt không ?


......................................................


Làm thầy chỉ lối dẫn đường,
Làm sao cho sứng nhân danh giúp đời.
Đừng vì quyền lợi người ơi,
Bán rẻ nhân cách làm người khóc thuê.

Làm thầy Thánh thiện khó chi,
Chỉ khó với những thứ mê lợi tiền,
Buôn Thần bán Thánh giả Tiên,
Gạt lừa dân chúng Trời liền phạt ngay.

Làm thầy văn võ cũng hay,
Chuyên khoa gì đó cũng là mệnh thiên.
Đừng sảo ngữ, đừng quàng xiên,
Đưa người đến chỗ miên man bị lừa.

Đừng vì quyền lợi mắt mờ,
Để cho hậu thế tự do ngu đần.
Suy tôn những thứ bất nhân,
Đi theo lối sống tự mình hại ta.

...............................................

Đạo Thánh của nước Việt ta,
Giờ đây bùng phát, Ma vầy Đồng ngu,
Thánh nào đòi cúng, đòi du,
Bà Cô - Ông Mãnh muốn tu, muốn hầu.


Người sống hầu Thánh - khăn Chầu,
Khi về thiên cổ tìm nơi nhập Đồng,
Hầu Bóng Bốn Phủ - Trần Triều,
Chẳng qua hướng thiện tâm linh nhà mình.


Thánh nào bắt tội bắt tình,
Bắt người khăn áo, phải đi vung tiền,
Nhìn lại Dòng Họ - Gia Tiên,
Xem người chết trẻ muốn mình tu sao.


Khi chết chưa thỏa kiếp người,
Đầu thai không muốn, mới lên đền chùa,
Theo Phật tìm chốn từ bi,
Theo Thánh thiện lành hướng đạo hậu nhân.


Nhà nào truyền thống tu thân,
Cháu con nối gót mới yên cả nhà.
Đời người chốn thiện, tìm ma,
Sinh con sung khắc để mà phải tu.


Trời cho số mệnh riêng tư,
Cha mẹ làm phúc con dư phát tài.
Sống mà chẳng biết đến ai,
Cháu con cô khổ người đời lánh xa.


Sống đời bạc ác điêu ngoa,
Sinh con oan trái, trả vay cho đời.
Làm người chỉ thích ham chơi,
Cháu con số phận làm người u mê.


Đạo Thánh là chốn dưỡng tu,
Suy tôn bản chất làm người cao minh,
Ngu sinh ra ác, hại mình,
Thánh thiện ứng báo, tự tu tự nhìn.


Tu thì khó nhất gia đình,
Tu nơi công việc mưu sinh là nhì,
Vào chùa mượn chốn từ bi,
Là tu hạng bét thứ ba dễ òm.


Làm người sống giữa sóng cồn,
Tâm vẫn tĩnh lặng đâu cần am tu.
Lên đền để cầu Thánh ư ?
Thánh ở trong đầu của mỗi thiện nhân.


Cúng lễ ( Dỗ dành ) Ma ăn,
Phật Thánh trên Trời chẳng bắt cúng đâu.
Làm tròn sứ mệnh là hầu,
Phật Thánh phân bổ từng đầu người dân.


Vua Chúa, Quan lại, thứ Dân,
Mỗi người mỗi phận sống cho thiện lành.
Kính Trời trọng Đất sinh thành,
Phật - Tiên - Thánh - Thần - ngự chốn tâm ta.